Hắn thấy Cộng Uyên cũng không phải thật sự có ý gì với hắn, còn cách hai chữ "si tình" cực kỳ xa, không nói đến việc tập tục này chỉ là do đơn phương nàng nói ra, cho dù nó thật sự tồn tại, không lẽ dựa theo tính cách của nàng, sẽ thật sự vì một tập tục cỏn con mà thật sự ép buộc bản thân gả cho một người nam nhân mà nàng chán ghét sao? Chắc chắn là không được, rõ ràng nàng muốn nương cơ hội này để áp chế hắn.
Sau khi phát hiện ra điểm này, sắc mặt hắn lập tức lại quay trở về dáng vẻ không chút kiêng dè nào.
"Ta dám gả, ngươi dám cưới sao?"
Cộng Uyên lạnh như băng nhìn chằm chằm, ngược lại càng làm cho hắn khẳng định suy đoán của bản thân, nhún vai nói:
"Không có chuyện gì mà Lý Thanh Sơn ta không dám làm!"