Diệp Đoạn Hải cũng có thể lựa chọn liều mạng, hoặc kêu gọi nhiều nhân thủ hơn tới vây công. Nhưng một khi phát hiện nguy hiểm thì Thiên Tu Vương sẽ lui về Ma vực ngay lập tức, không có cách nào truy sát. Mà những ma quật khác nhận được tin tức cũng sẽ vội vàng tiến công. Vậy nên đây là một cuộc chiến tiêu hao.
Việc hắn có thể làm bây giờ chỉ là không ngừng tiêu hao sức lực của đối phương, khiến ma tộc không thể ổn định lại. Cho tới một ngày bọn chúng không chịu được sự hao hụt này mà lui về ma vực. Nhưng Diệp Đoạn Hải cũng hiểu rằng tỷ lệ này là rất nhỏ, nếu so sánh lần này với những lần ma tộc xâm lấn trong lịch sử thì đây chỉ mới là tiên phong thăm dò, thậm chí còn chưa thật sự tiến đánh chứ nói gì là tổng tiến công hay quyết chiến.
Diệp Đoạn Hải nghĩ tới đây thì không khỏi nhíu mày, đến cùng thế giới Cửu Châu này sẽ luân lạc tới tình trạng nào đây!
Vào lúc này trong lòng hắn có cảm giác kỳ lạ, vội thu tay lại, một ngôi sao băng màu đỏ bay xẹt qua chân trời!
"Cái kia là!"