Có vô số ma binh cùng tham gia trận chiến, lúc này máu thịt trên cơ thể Lý Thanh Sơn đã bị cấu xé mà tách ra thành nhiều mạnh, giống như phải chịu hình phạt của lăng trì, nhưng hắn vẫn cười một cách rất thoải mái và dồn hết sức lực vào lưỡi kiếm. Cứ như thể, hắn đang đánh cược xem mình sẽ chém đầu Vũ Khuê Vương trước hay Vũ Khuê Vương sẽ nghiền nát chính mình trước.
"Hóa ra Cửu Châu lại có một nhân vật như vậy. Ngay cả trong Ma Vực, cũng hiếm khi thấy một kẻ vừa ương ngạnh vừa hung dữ như vậy, không những thế thể lực của hắn cũng mạnh mẽ đến kinh ngạc, nhưng hắn lại quá ngu ngốc khi dám đối đầu với mình. Chết đi cho ta!"
Ma khí của Vũ Khuê Vương bùng nổ mạnh mẽ, tiếng xương hổ của Lý Thanh Sơn bị gãy ra giống như tiếng kim loại vỡ vụn, nhưng trước khi xương bị gãy hắn vẫn còn mỉm cười.
Vũ Khuê Vương thở phào nhẹ nhõm, sờ lên trán thì thấy trên đó có một vết thương rất sâu, suýt chút nữa đã chẻ đôi đầu rồi xuống cả cơ thể của hắn rồi, không ngờ trận chiến này khó khăn hơn những gì hắn tưởng tượng rất nhiều. Sau khi sức mạnh của hắn bùng nổ, dù đã đạt được trạng thái chiến đấu mạnh nhất, nhưng cũng là lúc khả năng phòng thủ của hắn yếu nhất!
Có khá nhiều người có thể phát hiện ra điểm này, nhưng lại không có ai dám can đảm chống lại hắn, nên cuối cùng những người đó không thể thoát khỏi số phận bị hắn nghiền nát. Bây giờ hắn chỉ cần phá vỡ kết giới này đi ra ngoài, nếu thuận lợi thì có thể giết ả Giao nhân kia, còn không thì có thể trở về Ma Vực để tu dưỡng mà không gặp bất kì nguy hiểm nào.