Các Ma Vương nhất thời không nói nên lời, mỗi người đều cảm thấy trong nháy mắt tiếp theo Lý Thanh Sơn sẽ nhào về phía mình. Bọn họ làm ra tư thế phòng ngự theo bản năng, sau khi phục hồi lại tinh thần thì mới phát hiện Lý Thanh Sơn không động đậy, trong lòng cả kinh nói:
"Lệ khí của tiểu tử này nặng quá, không hề kém Vũ Khuê vương chút nào. Nhưng mà đến nước này rồi, không sợ ngươi phản kháng chỉ sợ ngươi không phản kháng!"
Tiếng cười nhạo nhục mạ vang lên không chút kiêng kỵ.
Cộng Uyên đột nhiên có chút buồn bực, không phải vì an nguy của mình mà là không muốn nhìn hắn bị người khác làm nhục, nàng lặng lẽ nắm tay hắn:
"Đi đi, ta còn phải nhặt xác cho ngươi nữa!"