Nếu nói trước kia hắn chỉ giống như một đứa bé khỏe mạnh, thường xuyên cầm đao chém bậy bạ lung tung. Đúng là cái cảnh máu me bay tứ tung rất đáng sợ, nhưng không biết phải chém bao nhiêu đao mới có thể giết chết được kẻ địch. Hiện tại cuối cùng hắn cũng đã lớn lên, mặc dù đang cực kỳ yếu ớt, nhưng chỉ cần cầm một thanh dao găm cũng đã đủ để giết chết kẻ địch trong vòng một chiêu!
Hơn nữa hắn còn là đột nhiên bùng nổ tấn công cho nên mới có thể dễ dàng đánh bại Vu Vương Thực Cốt đến thế, nhưng sau khi cản lại trận nổ của ma tâm xong, hiện tại hắn lại càng thêm yếu, hơn nữa nơi này là ma quật, rời xa mặt đất, xung quanh đều là hư không, không thể nào phát huy tác dụng của đại địa thần lực ra được, nhưng hắn vẫn không hề thay đổi sắc mặt, vẫn cứ dựa vào ý chí mà chống đỡ.
"Đứng lại, ngươi muốn nàng chết sao?"
Minh Tưởng Vương toát ra khí tức khủng bố uy hiếp Lý Thanh Sơn, ý niệm hóa thành từng cánh tay vô hình, xé rách hồn phách, lay động tinh thần của người khác.
Trong mắt Cộng Uyên lộ ra chút đau đớn, cắn chặt hàm răng trắng: