Tiểu An vừa hiện thân là Cùng Kỳ đã nghi ngờ, vì không phải cứ dựa vào phúc duyên là có thể đạt được loại truyền thừa cấp bậc này, gần như nó không thể nào xuất hiện ở phía thế giới này.
Nhưng khi Tiểu An vung một kiếm chém Âm Dương vương, luyện hóa họ thành Tam Muội Bạch Cốt Hỏa ở thì Cùng Kỳ đã vững tin không còn nghi ngờ gì. Hắn có thể đùa bỡn Cửu Châu nhưng đối mặt với một truyền nhân của Bạch Cốt thì phải căn nhắc một xíu.
Hơn nữa, hắn vẫn luôn không thể nhìn ra truyền thừa của Lý Thanh Sơn, mà rõ ràng truyền nhân Bạch Cốt này và Lý Thanh Sơn có mối quan hệ lệ thuộc lẫn nhau, thế này lại càng thú vị hơn.
Nếu Lý Thanh Sơn và Tiểu An đều là truyền thừa của Tiên Phật thì Cùng Kỳ đã lập tức nhổ cỏ tận gốc không cần để bụng, dù sao cũng đôi bên cũng là tình trạng đối địch. Nhưng hiển nhiên họ đều không phải, Lý Thanh Sơn là hóa thân của yêu ma, còn có chút cảm giác thần ma cùng tồn tại. Còn Bạch Cốt Bồ Tát thì muốn đốt sách muôn dân, đến chỗ nào trên thế gian là chỗ ấy biến thành vùng đất chết, ngay cả một bông hoa một ngọn cỏ cũng không thể tồn tại, đến cả Ma Vực cũng không chứa được, tà đến mức không thể tà hơn.
Nếu vì một trò chơi mà giết truyền nhân của hai đại nhân vật trong ma đạo thì không phải lòng hiếu kỳ quá nặng, mà là đầu óc có vấn đề. Giống như câu nói "tò mò hại chết mèo", hắn sống được đến hiện tại và trở thành một vị Tà Thần cũng nhờ việc phân rõ giữa chơi đùa và tìm đường chết.