"Chẳng lẽ là chủ nhân trước đây của sơn trang Cuồng Kiếm, nghe danh đã lâu bây giờ mới được gặp mặt!"
Lưu Hồng rất ngạc nhiên, nghị lại lúc đó sơn trang Cuồng Kiếm cũng có chút danh tiếng trên giang hồ, nhưng sau đó lại có tin đồn rằng chủ nhân của sơn trang này đã biến mất, từ đó sơn trang Cuồng Kiếm cũng biến mất khỏi giang hồ, hắn không ngờ bây giờ lại trở thành một nơi tu luyện lớn mạnh như vậy.
"Chuyện đã xảy ra rất lâu rồi, ta không nghĩ tới còn có người nhớ!"
Dư Sơn Cuồng cười to, râu quai nón rung rung:
"Xin mấy vị chờ một chút, những thi thể này không thể giao cho tên yêu nghiệt đó được!"