Vận may của Tiểu Phượng Hoàng quả thực rất tốt, vừa mới sinh ra đã mang trong mình huyết mạch của phượng hoàng, có sức mạnh của một Yêu Soái, ở trong núi Hỏa Dung thì được Ngô Đồng Thần Mộc chăm sóc, ra ngoài thì có hắn làm chỗ dựa, con đường nhân sinh luôn suôn sẻ không có bất kỳ trở ngại nào, nếu cứ như vậy cũng không phải là chuyện tốt lành gì, hắn chắc không ngờ tới tương lai lão phụ của hắn sẽ đổi tên hắn thành Thiên Nhất gì gì đó.
"Không cần đâu lão phụ, nơi này chẳng phải thảm hơn núi Hỏa Dung rất nhiều sao!"
Tiểu Phượng Hoàng vội vàng tiến lên cầu xin.
"Chỉ cần ngươi đánh bại tràng hạt này, ta liền thả ngươi đi, nếu không..."
Tiểu An cầm lên một viên tràng hạt hình đầu lâu.