Rầm... rầm !
Dưới sự oanh kích của Phi Hoàng Yêu Soái, đại trận thủ thành tỏa ra những vầng sáng cuối cùng rồi vỡ vụn. Vô số châu chấu vù vù tràn vào trong phủ thành.
Hoa Thừa Lộ đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, nàng cầm một ly nước trà trong tay. Trên mặt nước trà màu đỏ thẫm còn có vài cánh hoa.
Cửa sổ sát đất trước mặt được dán đầy phù lục, vách tường và trần nhà xung quanh cũng vậy, dường như chúng đang cấu tạo nên trận pháp nào đó. Trên trần nhà còn có một cái chuông nhỏ màu vàng kim, một Kim Chung Trận đơn giản đã được hình thành. Nhưng những điều này không thể nào mang đến cho Hoa Thừa Lộ cảm giác an toàn. Đột nhiên nàng nhớ tới bóng lưng cao lớn kia, không khỏi lắc đầu cười khổ. Không thể lần nào cũng trùng hợp như vậy được.
Hoa Thừa Lộ ngẩng đầu uống cạn nước trà, có thể chống cự được bao lâu đều nghe theo mệnh trời!