"Đây là thanh bội đao của ta, lúc đầu đến Thiên Long thiền viện vốn để học lỏm kỹ năng Phật Giáo, tăng cường thêm tu vi của bản thân, tìm cơ hội để hủy hoại Thiên Long thiền viện và hủy hoại con đường tu hành của các đạo sĩ ở Thanh Châu. Nhưng càng tu luyện thì trong lòng bắt đầu cảm thấy do dự bất ổn, nên sư phụ đã đưa cho ta cây đao này. Cây đao này không phải dùng để đánh nhau, mà nó dùng để trấn tĩnh tâm thần, cắt đứt phiền não, vì vậy nên nó có tên là "Trảm Phiền."
"Tên hay!"
Lý Thanh Sơn giơ đao lên, ánh sáng kim loại chiếu sáng cả hang động, cho dù không có "Linh Quy Trấn Hải Quyết" trấn áp thì ma tâm cũng trở nên trầm tĩnh hơn hẳn. Xét về phương diện tu hành mà nói thì giá trị của thanh "Trảm Phiền" còn lớn hơn cả" Hổ Nha". Nhưng đáng tiếc, thanh đao này không có tác dụng gì quá lớn đối với hắn, thay vì việc cắt đứt phiền não trong lòng thì hắn lại muốn giết được kẻ thù mạnh hơn.
"Trảm Phiền!"
La Ti Chu Hậu kinh ngạc nói, nàng đã đi theo Kim Thiền Linh Vương nhiều năm như vậy nên đương nhiên nàng nhận ra thanh đao này, nhưng nàng không ngờ Kim Thiền Linh Vương lại đem nó tặng cho Lý Thanh Sơn. Nàng nhớ lại khoảnh khắc hắn phô ra sức mạnh đáng sợ của mình, bao nhiêu ý niệm báo thù trong lòng bây giờ đã giảm hẳn. Bây giờ yêu tộc càng ngày càng trở nên hùng mạnh, hắn đã chứng minh được thực lực của bản thân.