Lý Thanh Sơn chậm rãi nhắm hai mắt lại, tâm hãi cùng bình tĩnh lại theo, không còn chút gợn sóng nào.
Trước giờ hắn chưa từng cảm thấy mình mạnh cỡ nào trên phương diện ngộ tính, lúc trước nhìn thấy Thảo Tự Kiếm Thư nhưng hắn đọc mà chẳng hiểu gì, ngược lại Tiểu An lại ngộ ra một bộ kiếm pháp, sau đó dạy lại cho hắn.
Nhưng thông qua việc quan sát khi nãy thì hắn phát hiện, thực ra để tìm hiểu Thiên Tàng Kiếm quyết này cũng không cần lĩnh ngộ, mà cần thôi diễn.
Thoạt nhìn thì thấy hai người này giống nhau, thực ra bản chất lại khác nhau.
Lĩnh ngộ giống như việc đột nhiên thông suốt khi quả táo rơi vào đầu, còn thôi diễn lại là giải thật nhiều bài toán, thí nghiệm rồi loại trừ. Mặc dù mục đích cuối cùng đều là đạt được một đáp án chính xác, nhưng thực sự lại cần năng lực khác nhau.