Nhưng hắn làm như thế cũng không phải vì để hả giận hoặc là tu hành. Tiếng kêu rên ngày càng vang thì Quỷ Hỏa lại càng ngày càng mạnh, chỉ thấy hắn lấy một tấm linh vị màu đen ra rồi đi tới thần án trước đại điện. Phía sau tầng tầng lớp lớp màn che màu vàng là một bức tượng ông lão đứng thẳng, mặt mũi nhăn nheo với khe rãnh ngang dọc, bộ râu cũng đã bạc trắng, cái lưng khom khom, tay chống một cây gậy gỗ Hồ Dưỡng mà nhìn thẫn thờ về phía trước.
Không hiểu sao ánh mắt kia lại khiến Minh trưởng lão thấy căm ghét, nghĩ đến chưởng môn Sa Chu phái đời thứ nhất đã diệt cả nhà hắn mà càng không để pho tượng này vào trong mắt. Chỉ thấy hắn vung tay áo lên, pho tượng lập tức bay ra ngoài, va vào vách tường rồi chia năm xẻ bảy. Sau đó Minh trưởng lão lại cung kính đặt linh vị màu đen trong tay lên trên mặt đất, bên trên viết một đống chữ rất nhỏ - "Lý Muội Tử" tông chủ Huyền Âm tông đời thứ ba.
Các đời tông chủ Huyền Âm tông và Thái Thượng trưởng lão đều để lại một linh vị như vậy trước khi tiến vào Ngạ Quỷ môn, bất kể là do phi thăng hay hóa quỷ. Trong đó có để lại một chút linh tính, được bảo vệ ở trong Tổ Linh điện của Huyền Âm tông. Minh trưởng lão là người phụ trách trấn thủ Tổ Linh điện, lúc cần thì sẽ phụ trách chủ trì nghi thức, tế luyện sinh hồn, triệu hồi tổ linh.
Chỉ là, đa số linh tính của linh vị sẽ bị mai một trong phút chốc, thậm chí vừa cung phụng mấy ngày thì linh tính đã biến mất rồi. Những đại tu sĩ hống hách lộng hành ở Cửu Châu cũng khó thoát kết cục bị thôn phệ, thật sự khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Vì thế nên nếu không phải không còn cách nào khác thì Minh trưởng lão cũng tuyệt đối không chịu tiến vào trong Ngạ Quỷ đạo, muốn tiến vào cũng phải vào bằng phương thức phi thăng, tựa như vị "Ly Muội Tử" này.
Tiếng gào khóc trong bão cát càng ngày càng vang, chỉ thấy Minh trưởng lão quỳ gối xuống bái với vẻ mặt nghiêm chỉnh, tiếng lẩm bẩm trong miệng hắn dung hợp cùng với tiếng rên rỉ xảo diệu của hồn phách, dần dần loại bỏ tiếng gió thổi ở ngoài điện, sau đó lại khiến những sinh hồn kia đi vào trong linh vị. Chỉ thấy trong linh vị màu đen bỗng hiện ra một bóng dáng còn đen kịt hơn, vặn vẹo bất định tựa như người mà không phải người, trong phút chốc đã tràn ngập toàn bộ cung điện.