Chúng tăng của Thiên Long thiền viện đứng trên đỉnh núi ngóng nhìn, giờ chỉ có thể nhận ra đường nét mờ nhạt của Đại Phật sơn ở trong ma khí.
Một con rồng đen lượn quanh ma tộc, đi qua đi lại giữa những vị ma vương, thân thể bị vô số thứ xé rách, thậm chí là vỡ nát, nhưng rồi lại tụ họp lần nữa, chỉ là có vẻ suy nhược đi rất nhiều.
Hắn đã dốc hết toàn lực quấn đấu với ma vương, chẳng qua số lượng ma vương thực sự quá nhiều, lại còn giúp đỡ lẫn nhau, nên khó mà giết được bất cứ kẻ nào trong số đó, nếu không phải thân thể hắn bất tử thì sợ là đã bỏ mạng ở đây từ lâu.
Hi vọng duy nhất là ở trên trời cao kia.
Sở Liệt vương khống chế Thanh Châu Đỉnh, cật lực áp chế ma khí cuồn cuộn, cũng nhét cả Tiểu An vào trong Thanh Châu ảo cảnh. Tiểu An đong đưa Loạn Hồn linh, làm cho ma hồn ở ngàn trượng không thể dùng chiến hống để đối kháng với tiếng chuông, không thể tiến hành phá hoại, muốn làm gì thì làm. Lý Thanh Sơn vung vẩy Mạt Lộ Cuồng Hoa đao, không ngừng tấn công Đấu Ma Hồn, ngăn cản bước tiến của hắn.