Lang Vương đột nhiên cảm thấy toàn thân nhẹ hẳn, vết cắn trong tình thế đột xuất đã lệch ra khỏi mục tiêu. Lúc hắn đang định điều chỉnh lại tư thế, thì Lý Thanh Sơn mở bàn tay to ra, có một luồng sức mạnh vô hình tóm lấy hắn, rồi bay về phía Lý Thanh Sơn với tốc độ cực kì nhanh.
Lý Thanh Sơn vung Sương Châu Đỉnh đập mạnh vào đầu Lang Vương.
Bùm!
Lang Vương bị bay ra ngoài, đầu óc mơ hồ, hoa mắt chóng mắt. Nếu không phải hắn là chủ nhân của Sương Châu đỉnh thì e là với tình huống như thế sẽ có nguy cơ bị vỡ đầu. Trong lòng hắn vừa kinh hãi vừa tức giận, không biết đã bao nhiêu năm rồi hắn không chịu sự tổn thất lớn đến như vậy.
Lý Thanh Sơn liếc nhìn bàn tay đang Sương Châu Đỉnh, đột nhiên nhớ tới một câu: "Thật xin lỗi, vừa rồi ngươi thật sự quá vội vàng, quả thực không có sự nhẫn nại. Nhưng có vẻ ngươi yếu hơn Mặc Hải Long Vương nhiều."