Huống Thiên Hữu phá tan cương phong tầng tầng lớp lớp, nhanh hơn so với độn quang, trong nháy mắt đã bay qua Thanh Châu, đi vào Long Châu. Hắn bay thẳng từ trên Long Thủ Sơn qua, liếc mắt nhìn Kim long cố thủ ở trên núi, nhưng hắn chỉ cười khẩy.
"E rằng đây là khúc xương khó gặm nhất của thế giới này, nhưng chung quy xương cũng chỉ là xương! Đợi sau khi ta hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ quay lại giải quyết từ từ vậy! Để đám thổ dân này mở mang tầm mắt, chứng kiến cái gì là Hoàng Đế chân chính."
Hắn đi qua Long Châu trong nháy mắt rồi đi tới Lương Châu.
Nơi từng đôi mắt tập trung ở giữa không trung lại là một thảo nguyên lớn trống không.
Huống Thiên Hữu vừa nghĩ lại thì đã hiểu ra, hóa ra là biên giới phụ thuộc vào thế giới này, tương tự Động Thiên.