Không có núi đao biển lửa, băng sương, sấm chớp, tất cả không có gì khác biệt với khi hắn ở trên tế đàn.
Lý Thanh Sơn không khỏi hơi thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng linh quy đã khôi phục lại năng lực dự đoán nguy hiểm, nhưng bị hạn chế bởi pháp tắc thiên địa, vận mệnh trở nên càng ngày càng khó lường, không còn nhạy cảm và rõ ràng như lúc ở hạ giới.
Nhưng hắn vẫn tin tưởng, nếu như có nguy hiểm chết người, nó vẫn là sẽ có cảm ứng được.
Dù sao hắn hiện tại không phải đối mặt với đối thủ đang sống sờ sờ... dù cho không cần thủ đoạn đặc thù, thì lòng người phức tạp, nhiều thay đổi sẽ lẫn lộn thiên cơ, tu vi càng cao, sự lẫn lộn càng lợi hại... mà là một bộ trận pháp không có ý thức tự chủ.
Tất cả những chuyện tiếp theo, so với tưởng tượng của hắn thì càng thêm thuận lợi.