Lý Thanh Sơn vốn dĩ là khá là xem thường tên Quốc Chủ Bạch Lộc ngu ngốc vô năng này, thân là vua của một nước nhưng lại đem quốc gia thống trị thành dáng vẻ như thế, nên cố ý cho hắn một đòn cảnh cáo, giờ khắc này nhìn hắn bằng ánh mắt tràn đầy dò xét, tự nhiên sẽ có một loại uy lực có thể khuất phục tâm trí người khác.
Nhưng mà có chút ngoài ý muốn là dáng dấp của vị Quốc Chủ Bạch Lộc này cũng không phải giống như dáng vẻ của một vị "Hôn quân" như trong tưởng tượng của hắn, thay vào đó là một người có vóc người cao gầy, con ngươi trong trẻo, đầu đội mũ miện, dung mạo bất phàm, cũng là tu sĩ có tu vi Trúc Cơ, giống như không hề có chút hồ đồ nào.
Nếu thật sự là một thằng ngu thì làm sao có khả năng tu hành, cho dù chỉ là một Luyện Khí sĩ bình thường cũng cần phải trả giá công sức và trí tuệ rất lớn, huống chi là tu sĩ Trúc Cơ.
"Tiền bối đại giá quang lâm, Quả nhân không có tiếp đón từ xa, mau mau sắp xếp thêm chỗ ngồi!"
Quốc Chủ Bạch Lộc vẻ mặt hân hoan, không có chút nào giận dữ vì Lý Thanh Sơn đã làm mất mặt mũi hắn trước đó, trái lại càng lúc càng khiêm tốn lịch sự, không có chỗ nào giống như là chủ nhân của một quốc gia, mà chỉ là một vãn bối gặp được tiền bối giỏi giang mà thôi.