Lý Thanh Sơn tự nhiên là không nghe thấy được, mà kể cả là hắn có nghe được đi chăng nữa thì hắn cũng sẽ không ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Hắn đương nhiên biết là địa sát thú là phần hung hiểm nhất trong lần đánh giá này, chúng nó không có thị giác, khứu giác, vị giác, xúc giác, chỉ có thính giác cực kỳ nhạy bén, vì lẽ đó mà ở trong Nguyên Từ Sơn, điều quan trọng nhất chính là phải giữ yên lặng.
Nhưng Lý Thanh Sơn lại sử dụng phương pháp trái ngược, cố ý hát vang ầm ĩ, vì vẫn cứ rống cứ hát như vậy thực sự là quá ngu ngốc, nhưng chính là vì dẫn dụ địa sát thú tới, vì tất nhiên trong cơ thể địa sát thú sẽ có rất nhiều Thiết Nguyên Từ tinh khiết.
Chẳng qua, đó là việc phải dùng mạng sống tới để đánh đổi!
Nhâm Ngao Du cười nói:
"Nhạc sư đệ, xem ra con hắc mã này của ngươi liền phải chết đột ngột ngay tại chỗ, trận đánh cược của ngươi cùng với Nguyễn sư muội liền không có cách nào tiếp tục, chỉ có thể tính là hoà mà thôi."