Trên chóp núi không có đỉnh, chỉ có một cái vực sâu, xung quanh bành trướng đến mấy chục dặm. Dường như chỉ có một con mắt đen thui khảm nạm ở bên trong biển mây, nhìn chằm chằm vào bầu trời vô tận.
Vực thẳm sâu đến nỗi không thể thấy đáy, tối tăm sâu hun hút đến mức ngay cả ánh sáng cũng không thể chiếu rọi được.
Một bông tuyết may mắn bị gió mạnh cuốn lên, đưa lên trên những tầng mây, rồi lại không may rơi xuống vực sâu.
Nó có màu sắc óng ánh và hình lục giác. Giống như một tinh linh xa cách bầy đàn, chần chừ dao động, trôi giạt nhẹ nhàng.
Không biết đã lay động theo chiều gió bao nhiêu lâu, cuối cùng rơi xuống đáy của vực sâu. Trên mặt hồ trong suốt đen xì không có một tiếng động, nổi lên một gợn sóng lăn tăn, tan rã màu sắc óng ánh và hình dạng lục giác của nó ra.