Trên tòa Thiên thư lâu, Quy hải linh tôn nhìn theo bóng lưng của hắn với vẻ mặt có chút khó chịu. Với tư cách là chủ sở hữu của Thiên thư lâu, toàn bộ hành động của Lý Thanh Sơn đương nhiên đã nằm gọn trong tầm mắt của lão. Điều này vốn không có gì đáng ngạc nhiên đối với lão, một người mang dòng máu của linh quy, dường như theo bản năng sẽ thu thập lại tất cả các tri thức. Sau đó phân tích suy diễn và cố gắng tích trữ.
Điều thực sự đã khiến cho tâm trạng của lão ta phải kích động chính là, lão đã cố gắng dự đoán "kết quả" do hành động này mang đến, nhưng suy diễn thường bị sụp đổ ngay khi vừa mới bắt đầu. Không phải vì quá phức tạp nên lão còn chưa kịp để phân tích rõ độ phức tạp mà là vì nó quá to lớn.
Rất nhiều năm về trước. Lão ta đang ngao du bên trong biển rộng, có một cái bóng đen khổng lồ từ trong biển sâu bơi qua, mãi đến tận rất lâu sau đó thì hắn mới nhận ra đó là một con Côn Ngư. Lúc đó, điều mà lão ta cảm nhận được không phải sự chấn động mà là không thể nào lý giải được, đồng thời suy nghĩ cũng rơi vào trạng thái trì trệ.
Bây giờ cũng giống vậy, nhưng chỉ là một số tạp thư có cấp độ rất thấp mà thôi, làm sao có thể mang đến những ảnh hưởng to lớn như vậy?
Thế nên với những lúc như vậy, lão ta chọn cách nằm yên, chờ đợi vận mệnh vạch trần ra bộ mặt thật.