Còn Lý Thanh Sơn do tu hành Kỳ Lân Trường Sinh Thư nên khuôn mặt hắn thanh tú đẹp trai như thiếu niên. Mà cũng do tu hành Tự Tại Thiên Thư nên ma niệm trong người hắn đều bị tiêu hao hết.
Hiện tại trên người hắn tỏa ra khí thế ôn hòa, tuân theo tự nhiên chi đạo mọi lúc mọi nơi, cũng không biểu lộ tu vi ra ngoài. Khí chất của hắn hoàn toàn không hợp với nơi này, tựa như con cừu non xông nhầm vào bầy sói vậy.
Ngay cả ánh mắt khi nhìn hắn của những người này cũng không hề thân thiện, đa phần đều tỏ ra khinh bỉ và xem thường. Thậm chí còn mang theo vẻ xâm lược.
Lý Thanh Sơn bật cười không quan tâm lắm, những người này trái lại mang theo máu tanh trên người, vẻ mặt hung dữ nhưng rõ ràng đều là các tu sĩ Trúc Cơ và tu sĩ Kim Đan cả. Tu sĩ Nguyên Anh chỉ là con số nhỏ. Nếu ánh mắt có thể giết địch thì tu vi dùng để làm gì. Những người vênh váo tự đắc rất dễ chết sớm, hắn chắc chắn có thể đánh chết họ trong vòng ba chiêu. Còn nếu ở trong khoảng cách gần như này thì đánh một quyền là đủ rồi.
Trong lúc đang chăm chú suy nghĩ vì sao tâm trạng lại đột nhiên kích động, hai mắt hắn sáng sau đó quay đầu nhìn xung quanh: