Nói cách khác là hắn ở nơi nào, người khác đều phải nhìn chằm chằm vào hắn, còn hắn lại bị một đám tu sĩ nhìn lên.
Khuôn mặt của hắn cổ kính và uy nghiêm, giống như một bức tượng thần tiên được dân chúng điêu khắc. Mái tóc dài như lửa, dựng lên và uốn xoăn.
Dưới bộ chiến giáp màu đỏ bao vây, toàn thân đầy cơ bắp, nhưng không hề có vẻ mập mạp mà tràn đầy sức mạnh bùng nổ. Phía sau lưng đeo một thanh đại đao, hai tay khoanh lại trước ngực, đứng sừng sững trên đại trận, đằng sau là cửa truyền tống mãnh liệt vặn vẹo, chiếu rọi thân ảnh của hắn trông hắn càng cao lớn hơn.
Lý Thanh Sơn vừa bước vào đại điện, một đôi mắt đỏ như lửa đã nhìn chằm chằm vào hắn, cảm giác nóng như lửa đốt càng ngày càng nồng đậm. Cảm giác như nếu không có dòng máu phượng hoàng thì hắn đã bị nướng thành than. Hắn không chút yếu thế đối diện, hơn nữa chỉ liếc mắt một cái đã đưa ra kết luận:
"Ta ghét tên này!"