Lời này Quy Hải Linh Tôn không nói cho hắn biết, mà là kết cục của Bổ Thiên chi chiến trong trí nhớ kiếp trước của hắn:
"Bên trong ráng mây đỏ thẫm, phía xa xa là vầng thái dương đang phát ánh hào quang ra bốn phía, hệt như quả cầu vàng di chuyển trong lớp dung nham thuở hoang sơ; góc bên kia lại là mảnh trăng trắng lạnh như mẻ gang. Nhưng không biết cái gì đang hạ xuống và cái gì đang nhô lên. Lúc đó người đã dùng hết tất cả sức lực trong thân xác nên ngã gục. Và hơi thở cũng dập tắt..."
Đó là ghi chép của một vị tiểu thuyết gia ở kiếp trước.
Có lẽ đây là chuyện mà ngay cả Nguyên Thủy Linh Quy cũng không đoán được. Cho dù có năng lực suy tính thần kỳ ảo diệu tới nhường nào cũng không đoán được vị Đại Mẫu Thần có thể cùng sinh cùng diệt với thiên địa ấy lại đồng ý hy sinh bản thân vì những con rối người được làm bằng bùn đất này. Cũng vì thế mà khó thoát khỏi số mạng bị giết.
Vẻ mặt Lý Thanh Sơn hơi đau buồn: