Nhưng cả đám chỉ trố mắt nhìn nhau, không ai có ý định đi bấm chuông. Họ đều cảm thấy khả năng chết còn cao hơn cả khả năng thành bị công phá. Không bằng cứ để địch bên ngoài phá xong, bên trong thành tan tác như chim muông chạy tới nơi khác còn hơn.
Lý Thanh Sơn bật cười:
"Không lẽ ngươi không nhìn ra à? Ta đang chiêu binh mãi mã, chuẩn bị cho trận chiến lớn nhất. Đừng kéo dài thời gian nữa, nếu có ai dám đánh thức lão quỷ kia thì đã làm từ lâu rồi."
Rồi tung người nhảy lên. Sau đó từ độ cao vạn trượng, đâm thẳng xuống Tự Nhiên Thành.
Mấy triệu Thi Quỷ cùng lúc ngước nhìn, quân khí mang theo tử khí âm trầm lạnh giá cuồn cuộn tụ lại lên người hắn. Gò má hắn hõm sâu lại, môi tái nhợt, da dẻ trắng xám, xương cốt như ẩn như hiện dưới lớp da. Chỉ có đôi mắt vẫn còn rực lửa như cũ.