Lý Thanh Sơn ừng ực uống cạn bát canh. Nước canh vừa vào miệng đã tan ra, tinh túy hòa vào Dương Thần khiến cả người hắn tê dại, loạng choạng đi tiếp về phía trước. Vẻ mặt trở nên vô cùng tuyệt vọng.
Mạnh Bà đã nhìn quen cảnh này, cũng lười nhìn tên quỷ nghèo đó nhiều thêm, bắt đầu chiêu đãi khách hàng tiếp theo.
Trong lúc Lý Thanh Sơn đi lướt qua nồi canh thì đột nhiên bay lên đá mạnh, đá thẳng vào nồi canh nồng nặc mùi kia.
Rầm!
Nồi canh đâm vào vách đá nứt toác, nước canh nồng mùi bay tứ tung.