Ở Cực Lạc Tịnh Thổ có bốn mùa hoa không tàn, tám tiết mùa Xuân. Khí hậu ấm áp vừa phải, không có tiết trời lạnh hoặc nóng bức, đất đai lại càng màu mỡ vô cùng. Họ không cần tốn nhiều công sức, chỉ cần ném bừa hạt giống xuống cũng được bội thu, nơi này cũng không có sưu cao thuế nặng.
Nghề nông ở nơi này không còn là công việc mệt nhọc bán mặt cho đất, bán lưng cho trời nữa, mà nó giống một việc rất vui vẻ. Muốn ăn cái gì thì hôm nay trồng, sang ngày hôm sau những mầm non dưới đất sẽ chui lên. Chỉ cần một ngày là đêm hoa kết trái. Nhìn vào rất vui sướng, trên đồng ruộng lúc nào cũng tràn ngập hương hoa.
Thấy đứa bé đang lớn lên từng ngày... Đúng, mỗi ngày mỗi khắc đứa bé đều đang lớn lên. Sang tới hôm sau nó đã có thể chạy lung tung khắp nơi, còn ăn rất khỏe. Chỉ vài ngày sau ruộng dưa hấu mới đã không đủ để thỏa mãn cái bụng của hắn.
Đôi vợ chồng già cũng không cảm thấy chuyện này kỳ lạ, dù sao nơi này cũng là Cực Lạc Tịnh Thổ, chắc hắn đứa bé cũng lớn nhanh như hoa quả ở nơi này!
Một hôm, đứa bé đang cúi đầu gặm dưa thì đột nhiên có một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu, hắn ngẩng đầu lên khỏi quả dưa, nói: