"Rất tốt, rất vui vẻ. Ngươi biết không, ta luôn luôn nghĩ và đi tới những nơi mình muốn để thăm thú, thế giới của ngươi rất lớn, có rất nhiều chuyện thú vị. Ta không bao giờ cảm thấy chán cả."
Nàng vốn không phải người có thiên phú dị bẩm, không thể so với ca ca Hoa Thừa Tán của mình được, cũng không bằng Yêu nghiệt như Dư Tử Kiếm. Nếu lúc ở Cửu châu thế giới, nàng không có kỳ ngộ được quen biết hắn thì chỉ sợ tu vi cả đời của nàng sẽ không thể tới cảnh giới Kim Đan được. Thậm chí còn khó mà vượt qua được lượt Thiên Kiếp thứ hai, cũng sẽ không đạt được tự do như bây giờ, có lẽ còn bị gia tộc sắp xếp cho một vị hôn phu.
Còn bây giờ ở Ngũ châu thế giới, nàng trở thành con cưng được trời chiếu cố. Có được sự tự do vừa từ trước tới nay không có, không bị bất cứ ai ràng buộc, có thể tùy ý thăm thú khắp nơi.
Mà mọi thứ đều do hắn ban tặng.
Lý Thanh Sơn nâng hai tay đặt lên bờ vai nõn nà của nàng, nói: