Nhưng sau mấy chục năm, đột nhiên nghe lại tên của hắn, phản ứng bây giờ khiến nàng nhận ra rằng mọi nỗ lực quên đi của nàng đã thành công cốc. Tựa như vết bớt bẩm sinh đã có trên người, không phải cứ dùng nước là rửa sạch được.
Lúc này nàng không biết mình nên cười hay nên khóc.
Lăng Tiêu Tử sững sờ, hắn chưa bao giờ thấy trên mặt Dương Diệu Chân xuất hiện nhiều biểu cảm sinh động như vậy, trông nàng càng động lòng người gấp mười lần bình thường trong trí nhớ của hắn. Nếu được ở bên nhau dài lâu, được nhìn thấy biểu cảm này trên mặt nàng bất kỳ lúc nào thì trông nàng sẽ không còn giống Thần Tiên nữa, mà càng giống hơn cả Thần Tiên. Về phần có thể đắc đạo thành Tiên thật hay không cũng chẳng còn quan trọng.
Những đệ tử còn lại hoàn toàn chìm đắm vào truyền thuyết, cả đám bàn luận sôi nổi:
"Ngay cả Dương Thần tu sĩ cũng phải chết, Ma tộc đáng sợ tới vậy ư?"