Trong Bách Thảo Viên, dưới gốc bồ đề.
Lý Phượng Nguyên đang nhắm mắt minh tưởng thì đột nhiên rơi lệ đầy mặt, trên khuôn mặt đẹp đẽ lộ vẻ buồn rầu.
Cửu Sắc Lộc thu hình ảnh này vào mắt, cảm xúc không đành lòng dâng trào:
"Dù sao tên tiểu tử này vẫn còn trẻ, tuy rằng giọng điệu nhiệt huyết gan dạ nhưng tới cùng vẫn không kiên cường được như phụ thân hắn. Nếu tính theo tuổi tác của con người thì hắn vẫn chỉ là một đứa bé. Bây giờ đại nạn đổ xuống đầu, sao hắn có thể không sợ được chứ?"
Cùng lúc đó, trong giấc mộng về Đại Lôi Âm Tự, Lý Phượng Nguyên sờ lên mặt, kinh ngạc nhìn bàn tay ướt nước mắt: