Nhưng chút mâu thuẫn nảy sinh này lại bị sùng bái cuồng nhiệt che giấu, bởi vì hắn ta mãi mãi không thể nghi ngờ Thần của mình, cũng không bao giờ tự điều hòa được cả hai.
Việc này đối với một tu hành giả mà nói chính là tử hành, cắt đứt con đường tu hành. Còn với một Kiếm tu, việc này chẳng khác nào phơi thây nơi hoang dã, từ kiếm khách biến thành kiếm nô.
Nếu không nhờ tu vi của hắn ta đã gần tới lượt Thiên Kiếp thứ sáu thì Lý Thanh Sơn cũng không thể giúp tu vi của hắn ta tiến bộ hơn được. Trừ khi hoàn toàn luyện hắn ta thành một bù nhìn.
Vạn Kiếm Phong tựa như một thanh bảo kiếm vặn vẹo, bên trong xuất hiện vô số vết rách không thể chữa trị. Mỗi một vết vết rách đều là một sơ hở, một vết thương làm hở ra mùi máu tanh sẽ dẫn tới rất nhiều cá mập.
Nhưng Lý Thanh Sơn không hè sợ hãi, ngược lại còn lấy làm mừng. Đây là mục đích của hắn, hắn không chỉ muốn có một Kiếm nô đã vượt qua lượt Thiên Kiếp thứ sáu, mà còn muốn thu phục thêm một con Tử Ma nữa.