CHƯƠNG 320: LUYỆN KHÍ SĨ CỦA THANH ĐẰNG SƠN
Đó là một gương mặt anh tuấn, tuy rằng năm tháng mài giũa để lại rất nhiều nếp nhăn nhỏ bé, nhưng lại có thêm mị lực tang thương, nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc của đệ tử mà hắn bật cười ha hả:
“Nào, mang rượu tới đây, cho ta thực hành!”
Tâm trạng chưa từng tươi sáng xưa nay chưa từng có, dường như đã trở lại những năm tháng làm hiệp khách vung kiếm, không để ý sống chết khi xưa. Nhưng hắn không còn trẻ nữa, không thể ung dung tự tại không bị ràng buộc. phải gánh vác thêm một thứ gọi là trách nhiệm, thân là phụ thân, nếu như còn không thể bảo vệ được con gái của mình thì sống còn có ý nghĩa gì!
Lý Thanh Sơn đã ra tới bên ngoài trang viên, lúc này mới quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái rồi khẽ mỉm cười. Để có thể trở thành cao thủ hạng nhất, bất kể là thiện ác hay tâm trí nghị lực đều không có gì để chê, mà Dư Sơ Cuồng còn là một người xuất sắc trong số đó, như vậy mới có thể thành lập nên Cuồng Kiếm sơn trang này.