CHƯƠNG 421: CỘI NGUỒN SỨC MẠNH
Lý Thanh Sơn băng qua biển hoa rồi thả Mã Lục lên trên bệ đá, đây là chiếc giường lớn mà Mã Lục thích nhất, nói không chừng linh lực ở bên trên nó có thể giúp Mã Lục. Sau đó Lý Thanh Sơn lại lấy tất cả đan dược trị thương ở trong túi Bách Bảo ra, dùng cả thuốc uống lẫn thuốc bôi ngoài da lên trên người Mã Lục.
Nhưng Mã Lục vẫn chỉ nằm ở trên bệ đá không nhúc nhích, ánh mắt tràn ngập hi vọng của Lý Thanh Sơn dần tối đi. Hắn ngửa mặt lên trời rồi điên cuồng hét lên một tiếng, nhưng chỉ thấy từng tầng nham thạch đen kịt và giọng hắn cuồn cuộn vang vọng lại trong hang động, chứ không có ai lắng nghe.
Dường như lại trở về lúc ở Băng Kiếm nhai, hắn còn ngây thơ cho rằng có thể phá vỡ luân hồi, hóa ra không thể thay đổi được bất cứ cái gì cả!
Hắn ngước đầu nhìn bệ đá sừng sững trước mặt, mái tóc tím rũ xuống che khuất khuôn mặt hắn, tựa như một bức tượng đá đã được dựng lên cả nghìn năm.