CHƯƠNG 687: KHÔNG THỂ
“Dạ Lưu Ba, vì sao ngươi lại quay lại? Còn dám đưa người ngoài tới Hắc Diệu thành!”
Một giọng nói băng lãnh lăng lệ truyền tới, Lý Thanh Sơn nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, chỉ thấy có một nữ Dạ Du Nhân đang đứng bên trên một ngọn tháp trong thành lũy, lạnh lùng nhìn mình.
Sống mũi thon mà cao, hiển thị sự kiên quyết lãnh khốc của chủ nhân. So với sống mũi sắc nét này thì những ngũ quan khác đều trông có vẻ mờ nhạt, giống như một bản phác họa. Nhưng kết hợp cùng nhau, cộng thêm thần tình lãnh khốc của nàng lại tự có một loại mị lực khác biệt. Làm cho Lý Thanh Sơn, dù trên đường đã nhìn quen các mỹ nhân của tộc Dạ Du Nhân, cũng phải sáng cả mắt.
Mái tóc xanh thẫm của nàng được bện lại thành một bím tóc thô ngắn, trông rất lanh lợi. Trên người mặc quần áo da màu đen, cùng một đôi ủng đen dài đến ngang đùi, phác họa ra một đường cong mê người. Giữa eo có đeo một đoản kiếm, là một mỹ nhân không thua kém gì Dạ Lưu Tô mà tu vi lại càng cao hơn Dạ Lưu Tô.