CHƯƠNG 965: HỒ NGUYỆT ĐÌNH
Một thiếu niên ngư dân tò mò đưa mái chèo xuống hồ, khẽ khuất động, không có tiếng nước, không có sóng, thậm chí không có chút nhấp nhô nào hết. Nơi mái chèo đi đến, dường như dòng nước tự động chảy ra.
Người dân trong các thôn trấn thành trì xung quanh hồ Thanh Đình đều nhao nhao đổ về bờ hồ, ngơ ngác trông ra từ trên vọng hồ lâu cao cao hoặc từ trên cầu đá nhỏ thâm thấp.
Cảnh tượng quỷ dị như vậy dường như dự báo trước tai hoạ ập đến. Nhưng lại có một loại linh tính thần dị khó nói hấp dẫn ánh mắt của mọi người, khiến mọi người không thể dời mắt.
Hai nam tử trẻ tuổi đứng ở đỉnh một tòa tháp cao bên hồ, một người là mắt kiếm mày ngài, một người tuấn mỹ như tạc, theo như kịch nói thì đây đều mỹ nam tử hiếm thấy trên đời, gió đêm nhẹ nâng vạt áo.