CHƯƠNG 970: NƯỚNG GÀ
Con sông này còn nhỏ hơn nhiều so với dòng sông đầu tiên mà Lý Thanh Sơn luyện hóa, nếu không phải nó uốn lượn thật dài và sâu vào trong núi rừng thì e rằng không đủ để ngưng tụ ra thần ấn.
Lý Thanh Sơn đặt chân lên trên cửa sông, yêu khí cuồn cuộn lội ngược dòng, nhờ có sự ra sức của thần ấn mà nháy mắt đã xâm lấn toàn bộ thủy vực.
Nếu Thủy thần ấn còn chỗ trống thì có thể hòa vào trong đó một cách đơn giản, thế thì nó lại giúp thủy vực mà hắn khống chế trở nên lớn hơn.
Nhưng thần ấn đã đầy, không thể nào chứa đựng thêm dù chỉ là một dòng suối nhỏ.