CHƯƠNG 437: TIẾP TỤC HÀNH TRÌNH
Trầm mặc một lát, Lục Thủy nhìn bà lão, lại nói:
“Đối với bà mà nói, thứ đáng giá nhất trên người là gì?”
“Khô, lương khô.” Bà lão lấy ra chút lương khô.
Trông giống như bánh
CHƯƠNG 437: TIẾP TỤC HÀNH TRÌNH
Trầm mặc một lát, Lục Thủy nhìn bà lão, lại nói:
“Đối với bà mà nói, thứ đáng giá nhất trên người là gì?”
“Khô, lương khô.” Bà lão lấy ra chút lương khô.
Trông giống như bánh
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất