CHƯƠNG 331: ĐƯA TÌNH
Chương 331: Đưa Tình
Đàm Diệu Hiển lại bỗng nhiên đứng lên, bộ ngực phập phồng, cảm xúc rõ ràng hơi kích động, mặt mày đau khổ tự trách.
Lục Thánh Trung cũng đứng dậy theo: “Còn Đàm huynh thì sao? Biết rõ Thiệu cô nương đang chịu khổ vì huynh, lại không biết nghĩ cách để giải quyết vấn đề mà chỉ sợ hãi rụt rè, lo trước lo sau, vì chút tự tôn nhỏ bé đáng thương của mình khiến một nữ nhân im lặng chịu khổ, thậm chí là còn muốn bỏ đi, để lại tất thảy quả đắng cho một mình Thiệu cô nương gánh vác! Đàm huynh, huynh có còn là nam nhân không? Huynh không phải tiểu nhân thì là gì? Chính là kẻ viểu nhân vô tình vô nghĩa, tự tư tự lợi, sách đac đọc vào bụng chó hết rồi!” Gã chỉ vào đối phương mắng.
Đàm Diệu Hiển bị chửi xấu hổ khó nhịn, thống khổ cúi đầu nói: “Là ta không xứng với nàng!”