CHƯƠNG 1103: CÓ CHÚT PHÁT MỘNG
Chương 1103: Có chút phát mộng
Huệ Thanh Bình ừm một tiếng: “Ta đương nhiên không thể biết được nguyên nhân rõ ràng bằng chàng.”
“Haha...” Ban đầu, Ngô Công Lĩnh chỉ hơi mỉm cười, sau đó ngửa mặt lên trời cười to, vỗ bàn tán dương: “Ông trời đúng là giúp ta! Ngay cả ông trời cũng muốn giúp ta. Haha...”
Có một số việc, mặc dù Huệ Thanh Bình không hiểu nhưng sự việc đột ngột lần này, bà ta lại hiểu rõ, chỉ cần không ngốc là có thể thấy thôi.