Mà lúc này, thấy Khương Viêm lộ vẻ hoang mang, Lâm Phong tựa hồ hiểu rõ tâm tư của hắn, chủ động giải thích: “Lúc ta mới vào nơi đây, từng gặp được người Bắc Vực, thông qua giao lưu, biết được đối phương dẫn trước chúng ta nửa canh giờ.”
“Ngoài ra, ta còn gặp được tu sĩ Tây Vực, biết được dẫn trước chúng ta một canh giờ.”
“Bởi vậy có thể thấy được, thời gian bình chướng mỗi một vực suy yếu đều cách nhau nửa canh giờ.”
“Về phần người Trung vực, ta còn chưa gặp qua.”
“Điều này có lẽ mang ý nghĩa bọn họ là một nhóm người tiến vào sớm nhất, bây giờ còn đang thăm dò ở chỗ sâu nhất trong bảo mỏ...”