Khương Viêm tựa hồ đã nhìn thấu tâm tư của bọn họ, trầm giọng nói: “Lần này theo ta về tộc, sẽ ở lại Thương Ngô Sơn.”
“Nếu như muốn trở về Trung vực, ta có thể phái người đi thông báo, để cho thế lực sau lưng các ngươi đến chuộc người.”
Nói xong, ánh mắt lần nữa rơi vào trên người năm vị Thánh tử còn may mắn sống sót: “Đương nhiên, tài nguyên trong tay các ngươi cũng cần giao ra toàn bộ.”
“Nếu có giấu diếm, tự gánh lấy hậu quả!”
Mọi người nghe vậy, trong lòng rùng mình, nhao nhao lấy tài nguyên trên người ra, để dưới đất.