Bây giờ thấy đối phương khổ luyện như vậy, mà thủy chung không cách nào tiến bộ, hắn bỗng nhiên cảm giác mình có thể làm một ít gì đó.
Nghĩ tới đây, Cố Tinh Kiếm lập tức đi ra, đi tới bên cạnh Khương Dao.
Giờ phút này, Khương Dao vẫn chưa chú ý tới có người ngoài đến, vẫn đang làm theo ý mình luyện kiếm.
Nét mặt của nàng vô cùng chăm chú, lại vô cùng lạnh lẽo, giống như một khối hàn băng vạn năm không tan!
Mãi đến khi giọng nói Cố Tinh Kiếm ung dung vang lên: "Luyện kiếm, cũng không phải luyện như vậy..."