Mặt hắn lộ vẻ phức tạp nhìn về phía Khương Sơn, hít sâu một hơi, thán phục nói: “Ta nghĩ bây giờ rốt cuộc ta cũng biết, vì sao Khương tộc trưởng lại muốn ngài đảm nhiệm chức Hội trưởng Thương Ngô Thương Hội này...”
Khương Sơn cười cười, cũng không nhiều lời.
Thấy tình hình này, ánh mắt Nam Cung Chiến Thiên lóe lên, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, mãnh liệt tiến lên.
Hắn đứng ở bên cạnh Khương Sơn, lấy ra vật phẩm cất giữ trong không gian Tử Phủ.
Trong chốc lát, một khối sắt toàn thân màu đồng cổ to chừng nắm tay trống rỗng xuất hiện, lơ lửng giữa không trung.