“Không sai, ta từng nghe nói, trước đây hắn từng triệu hồi ra một thanh Thánh Binh Pháp Kiếm ở Tâm Kiếm Tông!”
“Nếu như trong lần thi đấu này lấy ra bảo vật, chỉ sợ đã sớm dọn sạch tất cả đối thủ kết thúc chiến đấu, nhưng vì thắng được những người này tâm phục khẩu phục, vẫn dứt khoát lựa chọn dùng hai quyền đối địch, tay không đối cứng với pháp bảo Thiên giai, Khương Thần đã bước lên con đường vô địch, không thẹn với danh hiệu đứng đầu Thiên Kiêu bảng Đông Vực ta!”
“Ha ha, đâu chỉ là không thẹn, người này mặc dù chỉ có tu vi Vạn Tượng cảnh tam trọng, nhưng một thân thực lực mạnh mẽ, đã có thể sánh vai tu sĩ Nguyên Thần cảnh, phóng nhãn khắp các đời Thiên kiêu bảng ở Đông Vực ta, nhưng chưa từng có một vị đứng đầu bảng nào khoa trương biến thái như hắn...”
“Như vậy xem ra, Khương Thần này cũng coi như sáng tạo lịch sử, vượt qua thiên kiêu cổ kim, cũng không biết có người sau này tới hay không.”
“Những người khác thì không thể nói được, nhưng các ngươi chớ quên vị Khương Hạo mười ba tuổi đột phá Vạn Tượng kia, dựa vào thiên tư của người này, thành tựu tương lai chỉ sợ còn kinh khủng hơn Khương Thần nhiều.”