Tiểu Bạch thổi xong một khúc kèn, sau đó lại khua chiêng gõ trống hát: "Kim kê kêu a, ánh sáng bầu trời, mí mắt kéo tới phía dưới quai hàm, hôm nay mời thần kê đến, gọi ba tiếng, đưa huynh đến bên giường, đắp vải trắng, một chén trà xanh mà giải sầu a, keng, ầm, ầm, keng. . ."
"Cái gì gọi là chuyên nghiệp, CMN đây mới là chuyên nghiệp!!"
Thiên Quân, Vạn Mã ở một bên nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, rốt cục hiểu được vì sao khóc không lại con thỏ kia.
Tần Phong rưng rưng ngẩng đầu lên nói: "Sao lại yên lặng rồi, mau tiếp tục tấu nhạc, để ta đưa tiễn Trần huynh đi hết đoạn đường cuối cùng!"
"Đây là nam nhân làm ta chảy máu mũi sao!?"