Giang Cần suy nghĩ một chút:
- Thật ra thì sủi cảo trong căng tin cũng không tệ, ăn tạm đi.
- Bọn tôi ngoại trừ tự mình ăn, còn muốn tặng một ít sủi cảo tự tay làm cho bà Lưu ở sạp trái cây.
Giản Thuần nhịn không được đứng lên bổ sung một câu, ngữ khí không hiểu sao khẩn trương:
- Tôi… lần trước tôi đụng bà ấy, bà ấy cũng không trách tôi. Tôi muốn làm điều gì đó, bà ấy bận trông sạp hàng lại phải chăm sóc con trai, hẳn không có thời gian làm sủi cảo.