Tiểu phú bà có thể có thời gian ngẩn người, nhưng Giang Cần sẽ không rảnh rỗi như vậy. Hắn không ngờ Đại học Khoa học Kỹ thuật lại coi trọng chuyện vừa học vừa làm như vậy, coi trọng quá mức, lại muốn dự án ban đầu của hắn, lại muốn giáo sư Nghiêm đưa ra một phần văn kiện chính thức, cuối cùng còn muốn Giang Cần làm một phần kế hoạch trợ giúp học tập.
Giang Cần chạy tới chạy lui ba chuyến, cuối cùng cũng lấy được toàn bộ tư liệu, thầm nghĩ mụ nội nó cũng quá mệt mỏi đi, tôi chỉ muốn chiếm tiện nghi mà lại khó như vậy sao?
- Học tỷ, cho nước uống đi.
Tào Hinh Nguyệt rót cho hắn ly nước:
- Giang Cần, sự tình không phải một ngày là xong xuôi, hôm nay sắp tối rồi, trở về nghỉ ngơi một lát đi, lái xe trong trạng thái mệt mỏi rất nguy hiểm.