Một giây, hai giây, ba giây, tính hình chiến đấu phía đối diện càng lúc càng kịch tính, lão Tào tựa như con thuyền nhỏ lắc lư trên biển, cơ thể dường như đang run lên.
Hồi lâu sau, tiểu phú bà quay đầu nhìn về phía Giang Cần, đôi mắt hiện lên kích động.
- Giang Cần, chúng ta có thể làm như thế kia không?
- Chúng ta không thể! - Giang Cần chính trực nói.
Phùng Nam Thư lấy nụ cười sáng rỡ trên khuôn mặt nhỏ nhắn hù dọa, mở miệng nói: