Tào Quảng Vũ cười nửa ngày, bỗng nhiên có chút bi thương:
- Lão Giang, ngày nào cậu cũng có thể trang bức kiểu này, tôi quả thực có chút hâm mộ.
Giang Cần khinh bỉ y:
- Bọn họ đã như thế, mà cậu còn mời bọn họ ăn cơm làm cái gì? Có tiền không có chỗ tiêu à?
- Trước đó, khi bọn họ yêu đương đều mời cơm, nếu sau khi tôi và Đinh Tuyết ở bên nhau mà không mời, thì chắc mấy cô ấy sẽ càng xỉa xói nhiều hơn.