Hẻm Du Hồn, thế giới hắc ám.
Bởi vì hiệu quả của năng lực xóa bỏ thời gian nguyền rủa còn chưa hết, khiến cho Lâm Ân có thể rút ra một chút thời gian, dẫn tiểu Loli Alice đi ra ngoài dạo một vòng.
Tuy hoàn cảnh bên trong hẻm Du Hồn cũng chẳng khác gì phố Ly Hồn, bất kể là ban ngày hay ban đêm, khắp nơi đều là một mảnh sương mù màu đen dày đặc, áp lực không khí vô cùng nặng nề khiến người ta hít thở không thông, nhưng dọc theo đường đi, Alice một mực ôm cánh tay Lâm Ân, được hắn bế trên tay, vẫn biểu hiện ra vẻ hiếu kỳ cực độ, cô bé cố gắng nhìn Đông ngó Tây, dường như cảm thấy mọi thứ xung quanh mình đều vô cùng mới mẻ.
Có điều… toàn bộ những sinh vật ngẫu nhiên đi ngang qua mảnh sương mù màu đen này, đều (;oдo) mắt tròn mắt dẹt nhìn bọn họ, sau đó vội vàng quay đầu, vắt chân lên cổ chạy như điên.
Cũng chẳng vì điều gì khác, Lâm Ân thì không tim không phổi chẳng suy nghĩ gì, nhưng đám sinh vật hắc ám khác vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được quỷ khí hùng hậu phát ra từ trên người cô bé trong lòng hắn.