Nhưng cái gọi là nước sông Hoàng Hà từ trên trời đổ xuống, một khi tuôn trào là ra thẳng biển khơi, không còn trở về được nữa, luôn luôn đúng trong mọi trường hợp...
Nói đơn giản là ngay khoảnh khắc sông lớn vỡ đê kia, mỗi một giọt nước được chứa trong con sông ấy đều dũng cảm xông thẳng về phía chân trời!
Với trạng thái lúc này của Lang Vương (ヾ ノ ꒪ ཫ ꒪)—— gã đã sớm mất đi quyền khống chế dòng nước lớn cuồn cuộn đang tuôn trào kia rồi, thậm chí gã còn có cảm giác bản thân mình y như một cỗ máy đã được khởi động... mà một khi khởi động thì không thể ngừng lại được!
Và như thế, mạn thiên hoa vũ vẫn còn tiếp tục…
Giống như một cơn gió nhẹ chao liệng giữa mùa thu, giống như một cơn mưa phùn dính ướt, khiến cho mỗi một người sói đang có mặt tại nơi này, đều có thể cảm nhận được dòng nước ấm mênh mông làm người ta không ngừng rơi lệ ấy.